Skip to main contentdfsdf

Home/ upchurchlund's Library/ Notes/ Chúng ta xem chú giải của Hoàng Niệm Tổ: “Thậm chí đối với cha mẹ thương con”. Hội sớ viết: “Cha mẹ chỉ giới hạn trong một đời”. Tình yêu thương của cha mẹ đối với con cái kỳ hạn trong một đời, hết đời đó rồi thì không còn, không tìm thấy nữa. Thế nhưng P

Chúng ta xem chú giải của Hoàng Niệm Tổ: “Thậm chí đối với cha mẹ thương con”. Hội sớ viết: “Cha mẹ chỉ giới hạn trong một đời”. Tình yêu thương của cha mẹ đối với con cái kỳ hạn trong một đời, hết đời đó rồi thì không còn, không tìm thấy nữa. Thế nhưng P

from web site

tượng phật bồ tát giảng kinh chia sẻ

Phàm phu trong lục đạo mê mất tự tánh, nguyên nhân chính là đây. Nếu chúng ta tu hành tâm thanh tịnh liền có thể nhận được một vài tin tức. Càng thanh tịnh càng linh mẫn, những thứ ta nhận được, cảm nhận được càng nhiều. Nếu tâm tư không tập trung thì năm lực này lập tức mất đi, nhưng chúng ta phát đi mỗi niệm đều không gián đoạn. Chúng ta phát ra, tư tưởng tinh thần chúng ta dao động, tạo tác của chúng ta là vật chất, sự dao động của thân thể này biến khắp pháp giới. Chư Phật Bồ Tát nhận được vì các ngài rất rõ ràng, không bị mê hoặc. Thiên địa quỷ thần cũng có thể nhận được. Có một số thiên địa quỷ thần còn hay hơn chúng ta nhiều. Vì sao vậy? Vì họ có tu, chỉ cần có tu thì đều nhận được. Người có tu tâm họ thanh tịnh, tâm thanh tịnh đặc biệt mẫn cảm, linh mẫn nên khởi tâm động niệm, ngôn ngữ tạo tác không thể không thận trọng. (Tham khảo thêm trong Tịnh Độ Khoa chú)

Nói đến đây, việc cùng nhau học tập rất quan trọng. Lúc tôi còn trẻ, học kinh giáo với thầy Lý Bỉnh Nam, thầy nói với tôi_vì thầy biết tôi, tôi học với thầy 10 năm, năm năm sau hầu như tôi thường ở nước ngoài. https://tuongphatquanam.com/tong-hop/tuong-quan-am-bo-tat-bang-su/ nói với tôi, như vậy không được. Tôi hỏi sao không được? Phải dạy học một nơi, không được dạy khắp nơi, vì sao vậy? Làm gì có người nghe một bộ kinh, chỉ nghe được một lần mà khai ngộ? Tôi nghĩ rất có lý. Quý vị ở một nơi suốt mấy mươi năm, dạy học lâu dài, chắc chắn có người khai ngộ, có người thành tựu. Vì sao vậy? Ngày ngày đang huân tập. Tôi mới minh bạch. Tôi thưa với thầy, tôi không có phước báo, không có đạo tràng. Nếu thành lập đạo tràng phải có tiền, mà tôi thì không có. Thầy muốn tôi đi vận động người ta, đưa tay xin tiền người khác, thà chết tôi cũng không làm được việc này, đây là việc tôi không làm được. Người ta cúng dường một đạo tràng, ví dụ khi tôi ở Đài Bắc, có một lần cư sĩ Giản Phong Văn. Ông làm về ngành kiến trúc, xây nhà bán. Tầng lầu ở Nam Lộ Hàng Châu xây xong, muốn cúng cho tôi một tầng, tôi cho rằng ông nói chơi. Kết quả khi tôi từ Mỹ trở về, ông đến sân bay đón tôi, đem tất cả giấy tờ thuộc quyền sở hữu giao cho tôi. Tôi nói với ông ta, phải chăng ông muốn hại tôi? Ông nói không có, tuyệt đối tôi không có ý hại thầy, tuyệt đối không có ý hại thầy. Tôi nói, ông cho tôi tầng lầu này, tầng lầu này cần chi tiêu chăng? Đương nhiên cần chi tiêu, tôi không có tiền. Tôi nói một tháng cần chi tiêu bao nhiêu? Ông ta dự tính khoảng sáu vạn. Tôi nói, sáu mươi đồng tôi còn chưa có, không phải ông muốn hại tôi ư? Ông ta sững một lúc, vậy phải làm sao? Tôi nói, ông có thể mỗi tháng chi ra sáu vạn chăng? Ông ta nghĩ một lúc nói: được. Tôi nói, vậy được, tôi nhận. Ông đưa ra ba năm, mỗi tháng sáu vạn, ba năm sau tôi đã có thu nhập, thu nhập có thể chi tiêu. Tôi nói được rồi, ông không cần chi nữa. Tôi không dễ tiếp nhận, người ta cho tôi nhà, đó là hại người! Một mình tôi đi khắp nơi, tự tại biết bao, ở đâu mời tôi đi đến đó. Bất luận đến đâu đều được tiếp đón như khách, trên người không có một đồng, đi đâu có người đưa đón. Đến đâu, cần gì họ đều mua giúp tôi, quý vị nói tự tại biết bao, hà tất tự tìm phiền phức! (Mỗi trích đoạn này đều được lấy từ Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú của Hòa Thượng Tịnh Không giảng)

Hai năm gần đây nhất, chúng ta làm Tam Thời Hệ Niệm Phật sự, tôi đề xướng làm bốn mươi chín ngày. Đang khi bắt đầu, trong hôm thứ nhất hay hôm thứ hai, trong đạo tràng có một đồng tu bị quỷ thần dựa thân, đến tìm tôi, tôi hỏi: “Chuyện gì?” Người ấy nói: “Thầy không biết đâu! Hiện thời, tai nạn rất nghiêm trọng [sẽ xảy ra] trong một thời gian rất dài”, báo cho tôi biết mức độ nghiêm trọng. Tôi nói: “Ước chừng bao lâu?” Người ấy nói: “Đại khái là từ ba năm đến năm năm”, thời gian dài như thế đó! https://tuongphatquanam.com/danh-muc/tuong/tuong-bo-tat-chuan-de/ ấy nói: “Phật sự bốn mươi chín ngày không đạt hiệu quả”. Tôi hỏi: “Làm sao mới có thể đạt được hiệu quả?” Người ấy đề nghị một trăm thất, tức là phải làm Hệ Niệm Phật sự bảy trăm ngày! Sau khi tôi nghe xong, tôi nói: “Được rồi! Ngươi hãy đi đi”. Sau đấy, tôi tìm lão hòa thượng Mãn Thành ở Thật Tế Thiền Tự6, Ngài cũng đã vãng sanh rồi, vãng sanh vào năm ngoái. Tôi và Ngài thương lượng. Tôi hỏi: “Ý lão hòa thượng như thế nào?” Lão hòa thượng đáp ứng ngay. Vì thế, tại Thật Tế Thiền Tự, lần đầu tiên làm một trăm thất, làm Hệ Niệm Phật Sự bảy trăm ngày là do quỷ thần nhập thân yêu cầu. Pháp hội này đến ngày Hai Mươi Lăm tháng Ba mới viên mãn, bảy trăm ngày! (Tham khảo thêm trong Tịnh Độ Khoa chú)


Tôi gặp được thầy Phương và Chương Gia đại sư chính là người như vậy. Học sinh chỉ mình tôi, đơn độc dạy, một người cũng dạy. Không phải cần có bao nhiêu người mới dạy, một người cũng dạy, đây chính là gì? Đây chính là hộ pháp mà trong nhà Phật nói. Hộ trì chánh pháp, chánh pháp cần người truyền. Một học sinh cũng có thể truyền, đều phải dạy họ. Thực tế suốt đời một người cũng không gặp được, rất nhiều không phải không có, phải làm sao? Trước tác sách lưu lại cho hậu nhân. Người đời sau xem được sách họ, có duyên với họ vừa xem liền sanh tâm hoan hỷ, y giáo phụng hành như thế là họ đã truyền. (Tham khảo thêm trong Tịnh Độ Khoa chú)
upchurchlund

Saved by upchurchlund

on Dec 30, 20